Liễu Vận Cầm gật đầu: "Đúng là rất giống..." Bà vừa nói vừa vẫy tay gọi Trương thị: "Cô cũng lại đây xem, xem có giống không..."
Trương thị nghe vậy liền tiến lại gần, lúc đầu cũng không hiểu ý của hai người, nhưng khi ngắm kỹ đứa bé, rồi lại nhìn vẻ mặt vui mừng của họ, trong lòng suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên hiểu ra: "Giống, quá giống, thật sự phải chúc mừng lão gia và phu nhân."
Mọi người trong phòng chỉ nghĩ họ thấy đứa bé giống Hoàng Hồng Huyên, chỉ có Liêu Ngọc Phượng là người tâm tư kín đáo, sinh lòng nghi ngờ.
"Phụ thân, mẫu thân, đứa bé này lông mày, ánh mắt đặc biệt giống Hồng Huyên," Liêu Ngọc Phượng tiến lại gần: "Nhìn hai người vui vẻ, chúng con cũng vui theo!"
Hoàng Đình Thừa vẫn chăm chú nhìn đứa bé trong tay, chỉ có Liễu Vận Cầm cười nói với cô: "Đâu chỉ giống Hồng Huyên... Các con không biết, Hồng Huyên là đứa giống lão thái gia nhất trong mấy anh em... Nhưng đứa bé này, lại còn giống cụ cố của nó hơn cả cha nó!"
"Hơn nữa nó còn cùng cầm tinh, cùng giờ sinh với lão thái gia, đứa bé này, đến thật đúng lúc."
Lão thái gia nhà họ Hoàng đã qua đời hơn mười năm, trong phòng ngoài vợ chồng Hoàng Đình Thừa ra không ai biết những chuyện này. Ngay cả Trương thị vào phủ sớm, cũng chỉ nhớ mang máng dung mạo của ông, còn chuyện ngày sinh tháng đẻ thì đã quên sạch. Lúc này nghe Liễu Vận Cầm nói, cả phòng đều sững sờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play