Khi nàng tỉnh dậy, mơ màng nghe thấy tiếng của Lan Bình: "Ngũ thiếu phu nhân, thiếu phu nhân nhà chúng con ngủ rồi ạ, hay là để lát nữa bà ấy tỉnh con sẽ nhắn lại?"
"Cứ để cô ấy ngủ đi, ta về trước, lát nữa ta sẽ quay lại." Đó là giọng của Vương Lê Mân.
"Ngũ tẩu, mời tẩu vào." Lâm Khanh Khanh gọi ra ngoài cửa, sau đó ngồi nghiêng dậy, tìm một chiếc áo khoác mỏng choàng lên người rồi bước ra đón.
Vương Lê Mân nắm lấy tay nàng: "Lan Bình nói em ngủ rồi, chị đang định về, không ngờ lại làm em thức giấc."
Lâm Khanh Khanh nói: "Em cũng vừa tỉnh, nghe thấy hai người nói chuyện... Ngũ tẩu mau vào nhà ngồi..." Dứt lời, nàng liền kéo Vương Lê Mân vào phòng.
Vương Lê Mân ngồi xuống chiếc ghế trong phòng khách nhỏ của nàng, cười nói: "Sáng nay lúc ăn cơm, chị thấy em ăn không ngon miệng nên muốn qua xem sao."
Lâm Khanh Khanh cười: "Mấy hôm nay quả thật em ăn không ngon... Ngũ tẩu thật tinh ý, không hổ là người học y."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT