"Chúng ta đồng bệnh tương liên, đều là những người khổ tâm, tự nhiên sẽ thay ngươi bất bình." Liêu Ngọc Phượng không hề né tránh: "Ngươi là đàn ông, lại chưa vợ con, có lẽ sau này sẽ gặp được người phụ nữ mình yêu. Nhưng ta thì khác, nửa đời sau của ta đã bị hủy hoại, không có tình yêu, càng không nói đến hạnh phúc, ta đang sống cảnh góa bụa, lay lắt kiếm sống trong cái gia đình lớn này."
"Tẩu thẳng thắn thật, không sợ ta đem chuyện này nói ra ngoài sao?" Hứa Hựu Lợi châm biếm.
"Không, ta chắc chắn ngươi sẽ không làm vậy!" Liêu Ngọc Phượng nói: "Từ lúc ngươi bước chân vào cửa Hoàng gia lần này, ta đã nhìn ra, ngươi cũng giống ta, đều căm ghét Hoàng Hồng Diệp, và càng căm ghét cái gia đình này."
"Lời này của tẩu là có ý gì? Đây là nhà của dì ta, tại sao ta phải căm ghét?" Hứa Hựu Lợi ngừng một lát rồi nói tiếp: "Ta biết tẩu ghen tị với Hoàng Hồng Diệp, vì trong tay hắn nắm giữ một nửa gia sản của Hoàng gia."
"Chẳng lẽ ngươi không ghen tị sao?" Liêu Ngọc Phượng hừ lạnh một tiếng, rồi nói: "Hắn cướp đi người phụ nữ ngươi yêu, chơi chán rồi vứt bỏ, đó là người mà ngươi muốn nhưng không thể có được."
Hứa Hựu Lợi nhíu mày: "Nói đi, tẩu định thế nào? Ta không thích lãng phí thời gian."
"Ta biết mình không nhìn lầm người... Trong cuộc đời có hạn này, chúng ta nên đối xử tốt với bản thân, mỗi người lấy thứ mình cần..." Liêu Ngọc Phượng đến gần hắn, trong mắt ánh lên vẻ quyến rũ: "Cuộc sống hiện tại đúng là đang lãng phí thanh xuân, hủy hoại cuộc đời của ta..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT