"Năm đó ta theo phái đoàn đi khảo sát ở Nhật Bản đã thấy qua những kỹ nữ đó, chẳng qua cũng là dùng sắc, dùng nghệ để chiều lòng người, có khác gì những cô gái thanh lâu? Nó đã biết trò chơi của kỹ nữ, thì ta nói cũng không oan uổng nó." Hứa Xương Hiền hừ lạnh.
"Ông thấy được, con trai tôi lại không được thấy sao? Lão Tứ vừa mới về, vốn là bữa cơm đoàn viên vui vẻ, ông cứ phải chuyện bé xé ra to. Rốt cuộc là vì nó đi uống rượu hoa, hay là vì phải hạ mình để lão Ngũ đệm nhạc? Sao nào, chẳng lẽ ông nghĩ đến người mẹ biết hát biết múa của nó rồi à?" Liễu Duyệt Cầm không chịu thua.
Hứa Hựu Sùng học hành chăm chỉ lại hiểu chuyện, từ khi chuyển về Bắc Kinh, Hứa Xương Hiền dần nhận ra ưu điểm của anh, bắt đầu đối đãi khác đi. Ba anh em Hứa Hựu Hào, Hứa Nhược Chiên và Hứa Hựu Sùng vì không phải do Liễu Duyệt Cầm sinh ra, vốn đã không được bà yêu quý, nay lại càng bị ghẻ lạnh vì Hứa Xương Hiền coi trọng Hứa Hựu Sùng.
Hứa Xương Hiền ngày thường bận rộn công vụ, ít khi hỏi đến chuyện nhà, dù có nhận ra cũng vì Liễu Duyệt Cầm là vợ cả, lại chưa thấy bà có hành động gì quá đáng, nên cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Lúc này, trước mặt cả nhà nghe bà nói những lời như vậy, Hứa Xương Hiền không khỏi tức giận, cả giận cũ hờn mới cùng lúc bùng phát:
"Càng nói càng không ra thể thống gì! Ta đang dạy dỗ lão Tứ, bà lôi lão Ngũ và mẹ nó vào làm gì? Tối nay chỉ bàn chuyện trước mắt, chuyện này thì liên quan gì đến việc ai đệm nhạc!"
"Ngày thường ông thiên vị, tôi có thể không so đo, nhưng vừa rồi ông thật quá đáng! Hựu Lợi là con trai tôi, tôi không được nói nó hai câu à?" Liễu Duyệt Cầm vốn còn muốn cãi lại vài câu, nhưng bị Hứa Nhược Đồng ngồi bên cạnh kéo tay dưới bàn.
"Phụ thân, người đừng giận nữa, mẫu thân cũng chỉ là nhất thời nóng vội thôi..." Hứa Nhược Đồng tươi cười nói với Hứa Xương Hiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT