29
Hôm nay, lượng khách ghé cửa hàng còn đông hơn hôm qua. Minh Thanh Hoan múc cơm mà phải nhắc nhở rất nhiều lần, rằng khách hàng phía sau không cần xếp hàng nữa, nhưng chẳng ai chịu nghe.
Đến khi đồ ăn bán hết sạch, những khách hàng không mua được vẫn nhất quyết không chịu về.
“Bà chủ ơi, cô không thể thiên vị như vậy được. Tôi nghe nói hôm qua những người không mua được đồ ăn thì được ăn cơm chiên trứng mà.”
“Cơm chiên trứng cũng được đó bà chủ! Cô xào cho tôi một phần cơm đi, không thì tôi đói chết ở cửa hàng cô mất…” Vị khách này đúng là một diễn viên, vừa nói vừa ngồi xổm xuống, làm bộ như sắp ngã ra đất.
Trong cửa hàng vẫn còn kha khá khách đang ăn, trong đó có một bé trai nhìn thấy khách kia ngồi xổm xuống, cặp lông mày nhỏ xíu nhíu lại, rồi bé trai cầm một miếng gà chiên giòn chạy đến: “Đừng đói bụng ạ, chị ơi em cho miếng này ạ ~”
Bé trai chừng ba tuổi, trắng trẻo, mũm mĩm, giọng nói bi bô và đôi mắt đen láy trong veo của bé quả thực có thể làm tan chảy bất cứ trái tim nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT