“… Đội trưởng, tôi vừa mơ thấy có người cầm xẻng đập vào đầu em, đau lắm…”
Tiểu Lưu nói lơ mơ được một câu rồi lập tức ngất lịm. Lúc đó, Vương Hằng sợ đến suýt nữa tưởng cậu ta xảy ra chuyện gì, may mà nhịp thở vẫn đều đặn, chỉ là ngất tạm thời, khiến anh ta thở phào nhẹ nhõm.
Ngoài Tiểu Lưu ra, những người khác đi cùng anh ta đến hiện trường vẫn ngồi trong phòng khách, nhưng sắc mặt dữ tợn và đầy sợ hãi, giống như đang bị vây trong một cơn ác mộng không lối thoát.
Vương Hằng gọi lớn nhiều lần nhưng không ai có phản ứng, cứ như họ hoàn toàn không nghe thấy tiếng anh ta. Không phải là “giống như”, mà là thật sự không nghe thấy.
Anh ta lập tức nhớ lại bản thân mình nếu không được đánh thức kịp lúc, có lẽ giờ anh ta cũng đang như Tiểu Lưu, hoặc tệ hơn…
Nghĩ tới đây, Vương Hằng không khỏi rùng mình, rồi quay sang nhìn người bên cạnh:
“Cố tiểu thư, cô biết chuyện gì đang xảy ra không?”
Cố Thanh Cẩn nhẹ giọng trả lời: “Họ đang bị kẹt trong một loại ảo cảnh.”
“Ảo cảnh?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play