Triệu Tiểu Hổ đã chết.
Khi bị người ta phát hiện, trên mặt hắn vẫn đeo chiếc mặt nạ hồ ly làm qua loa kia. Mặt nạ hồ ly ấy có đôi mắt cong cong, tựa như đang mỉm cười với người nhìn, ở giữa trán có một vết rách đen nhánh kéo dài, từ chính giữa trán tách ra, kéo mãi xuống gần chóp mũi.
Cậu ta đeo mặt nạ trên mặt, mọi người dựa vào bộ đồng phục bảo an trên người cậu ta và vết thương đã được băng bó trên tay để xác nhận thân phận.
Chờ đến khi người bên Cục Cảnh Sát mang găng tay cẩn thận gỡ mặt nạ xuống, chỉ thấy bên dưới là một gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc. Đôi mắt cậu ta trợn trừng đến mức biến dạng, con ngươi đã giãn rộng, hoàn toàn mất đi dáng vẻ của người sống.
Chỉ thoáng nhìn một cái, cảnh sát liền lặng thinh.
Giống hệt như chiếc mặt nạ kia, trên mặt cậu ta cũng có một vết rách uốn lượn kéo dài từ giữa chân mày xuống dưới, máu tươi từ bên trong nhỏ giọt chảy xuống, cũng chính là từ vết rách trên đầu cậu ta mà tuôn ra.
Vương Hằng rít một hơi thuốc, hỏi: “Đã xác định được nguyên nhân tử vong chưa?”
Người cấp dưới đáp: “Vẫn chưa rõ lắm, nhìn qua thì có vẻ nguyên nhân gây tử vong là vết thương chí mạng trên đầu cậu ta, giống như bị ai đó dùng búa tạ đánh vào.”
Máu sền sệt từ trên đầu chảy xuôi xuống, như thể một thứ chất lỏng đặc sánh trào ra không dứt, gần như toàn bộ thi thể kia đều bị ngâm trong máu tươi, cứ như máu trong toàn thi thể kia đều bị rút sạch đến giọt cuối cùng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT