Sau khi hồ ly nói muốn đi tìm yêu nam báo thù, thì chẳng biết đã chui rúc vào xó xỉnh nào, hoàn toàn không thấy bóng dáng.
Ta thì chẳng hề muốn gặp lại yêu nam kia chút nào, nhân lúc không ai chú ý, liền lặng lẽ rời xa nơi yến tiệc náo nhiệt.
Trời đã gần tháng Tư, cỏ cây xanh tốt. Người đến Hạ Sơn du xuân không chỉ có đệ tử Tê Đào viện và khách mời, mà còn rất nhiều người khác. Ta men theo lối vắng, đi dạo về phía những nơi hẻo lánh, vậy mà trong rừng cây vẫn thấy từng tốp ba bốn người qua lại.
“Người thật là đông đúc.”
Một giọng nói vang lên từ trên đầu. Ta ngẩng lên nhìn, thì ra là mấy con chim đang ríu rít trên cành cây.
“Chứ còn gì nữa. Con người thật phiền phức, xuân ở đâu chẳng có, cứ phải kéo nhau lên núi làm ồn.”
“Cô nương kia ăn mặc giản dị quá, không biết là tiểu tỳ nhà ai.”
Hình như đang nói đến ta. Ta không để tâm, tiếp tục bước đi.
“Nói đến tiểu tỳ, phía trước mới gọi là đẹp, ai nấy đều mặc váy lụa. Chủ nhân hình như là Tể tướng Sở trong kinh thành đó.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play