Vạt áo bị ai đó khẽ kéo, ta quay đầu lại, thấy A Tự ra hiệu đã đến lúc rời đi.
Ta khẽ gật đầu, liếc nhìn về phía đại điện một lần cuối, rồi theo họ lặng lẽ bước xuống bậc đá.
Men theo lối cũ xuyên qua rặng hoa, lại vòng qua một viện nhỏ, mãi đến khi mái ngói của đại điện khuất hẳn sau tường cây, A Tự và A Thấm mới dừng bước.
Hai người liếc nhìn nhau, bỗng phá lên cười ha hả.
Tiếng cười vang vọng giữa lâm viên tĩnh mịch, khiến một con cú đêm giật mình bay vút lên, vừa bay vừa kêu oang oang như mắng chửi.
“Vừa rồi… thật là phu nhân sao?”  Ta hỏi, giọng vẫn còn chưa hoàn hồn.
A Thấm nhìn ta, lại bật cười, lau nước mắt nói: “Tiểu cô nương ngốc, nếu không phải phu nhân thì còn ai vào đó?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play