“Đại nhân, đã nhiều ngày ngài chưa được ngủ yên giấc rồi, tối nay ngài nên nghỉ ngơi sớm một chút.”
Trong phòng khách điếm ở thành Hoài Thông, một ngọn đèn lẻ loi tỏa ra ánh sáng vàng mờ, làm dịu đi phần nào bóng đêm dày đặc. Một Lăng Tiêu Vệ mặc thường phục cẩn thận khuyên nhủ trước án thư.
“Lúc này có lẽ Ngu Tranh đã đến Vĩnh Hưng rồi.” Hạ Tinh Cẩm chống một tay lên bàn, giữa đôi mày tuấn tú lộ rõ vẻ mỏi mệt.
“Theo cước trình của Ngu Bách hộ, giờ này đúng là đã nên tới Vĩnh Hưng rồi.” Thanh niên cúi đầu, cực kỳ cung kính nói, “Đại nhân, chờ Chỉ huy sứ thẩm tra Tiết Nùng Ngọc xong, chúng ta sẽ biết được tung tích của công chúa.”
Ngọn đèn lay động, ánh lửa chập chờn. Hạ Tinh Cẩm im lặng hồi lâu, trên án thư trước mặt hắn là những lá thư dày đặc nét mực. Từ Nam Châu đến Hoài Thông, suốt chặng đường này hắn đã gần như tìm kiếm một cách vô định.
“Không một ai trong đám dư nghiệt phản tặc bị bắt lại có thể xác thực rằng hôm đó trên quan đạo Nam Châu chính là bọn họ đã ra tay ám sát bệ hạ. Ngoài bọn họ ra, hôm đó còn có một nhóm người khác,” Hạ Tinh Cẩm cụp mắt, khẽ lắc đầu, “Điều này chứng tỏ, đám sát thủ mà Tiết Nùng Ngọc thuê rất có khả năng chưa từng động thủ.”
“Hắn hao hết tâm sức dàn dựng một sát cục lớn đến vậy, tại sao đến thời khắc then chốt lại không ra tay?” Thanh niên nhất thời không hiểu nổi lý do trong đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT