Đi làm khách cái gì cơ.
Có ai đi làm khách mà lại bị trói tay dắt vào sào huyệt của sơn phỉ như thế này không.
Lối mòn bằng đá vừa hẹp vừa ẩm ướt, trước sau Thương Nhung đều bị vây bởi những tên ác nhân cầm đao. Cỏ dại ven đường phất qua vạt váy nàng, nhẹ nhàng lay động. Thấy thanh nhuyễn kiếm bên hông thiếu niên đã bị người ta rút mất, trong lòng nàng càng thêm bất an. Nàng nghiêng sát về phía y, thấp giọng nói: “Chiết Trúc, chúng ta cứ thế này mà tới sào huyệt của chúng, lỡ như không ra được thì sao?”
Vì tránh trạm kiểm soát trên quan đạo nên hai người mới phải đi đường núi, nào ngờ lại đụng trúng bọn sơn phỉ giết người cướp của. Có lẽ Chiết Trúc còn đối phó với mười mấy tên này được, nhưng nếu đến hang ổ của chúng, ai mà biết còn bao nhiêu hiểm nguy đang chờ đợi bọn họ.
“Không phải ngươi không sợ chết sao?”
Thiếu niên cụp mi mắt, không biết đang suy nghĩ gì.
“Ta chết thì cũng không sao,” Ánh mắt Thương Nhung thoáng tràn ngập u sầu, giọng nói nhỏ nhẹ, “Nhưng ngươi không thể chết cùng ta được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT