Vương Tụng còn chưa kịp vạch xong kế hoạch của riêng mình, đã bị người khác thấu hiểu tường tận. Trong lòng nàng vẫn chờ xem khi nào Hoàng hậu nương nương sinh bệnh, để có thể lấy cớ vào cung hầu bệnh, như vậy thời gian lưu lại sẽ dài thêm.
Nghe nói Hoàng thượng vẫn luôn sủng ái Hoàng hậu, đêm nào cũng nghỉ cùng nàng. Hoặc ở Khôn Ninh cung, hoặc triệu nàng đến Phúc Ninh điện — tóm lại, phu thê tình thâm, chưa từng xa cách.
Nàng biết rõ việc này mạo hiểm vô cùng, nhưng trên đời này, kẻ nhát gan thì chết đói, kẻ gan lớn mới được no.
Công công La Kính Hi bên trên cũng chẳng khá hơn, suốt ngày “ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới”, hoặc là uống hoa tửu, hoặc là tụ tập cùng tiểu lão bà, thường xuyên bị lão thái gia quở trách. Bà mẫu thì là kẻ vô năng, hoàn toàn không quản thúc nổi.
Đôi khi nàng nghĩ, nếu mẫu thân mình năm đó được ông ngoại nâng đỡ, với tài hoa và phẩm hạnh ấy, nhất định sẽ được sủng ái vô cùng. Khi ấy, tất cả những gì nàng mong muốn hôm nay hẳn đã thuộc về mẫu thân, và nàng cũng sẽ không phải chết yểu.
Phụ mẫu nào mà chẳng vì con cái tính toán đường đi? Con đường này, nàng nhất định phải bước cho dài, cho xa.
Chỉ là cơ hội hiếm có, nghe nói Hoàng hậu nương nương sắp xuất cung đi “thu tiển”*, nàng liền chờ thời. Trong trà phòng, nàng đã ẩn nhẫn năm năm, nay mới bắt đầu hành động. Giấc ngủ đông của nàng, đã quá dài rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT