Quả thực đúng như vậy, khi sự việc chưa xảy ra trên người mình, ai cũng nói năng khéo léo, rành rọt từng bộ. Nhưng một khi chuyện rơi xuống đầu mình, thì chỉ còn biết nổi giận.
Lần này ngoài ý muốn mang thai, Dao Nương trở nên lười nhác hơn nhiều. Nàng nhân cơ hội này an tâm tĩnh dưỡng.
Hơn nữa, trời cũng vào độ nóng bức, đặc biệt là khi bước sang tháng bảy, cái nóng oi ả chẳng ngớt. Thai phụ vốn đã nóng trong người, lại thêm oi nồng, nên sau khi trong phòng bày thêm băng lạnh, Dao Nương càng chẳng muốn ra ngoài.
Mãi đến tháng tám, bụng đã ổn định, thai nhi vững vàng, nhân dịp Trung thu, Dao Nương mới đến chỗ Hoàng hậu.
Cũng chính tại đây, nàng lần đầu gặp Thẩm Tích Âm – chất nữ của Lệ quý phi. Cô nương ấy chừng mười ba, mười bốn tuổi, vầng trán tròn đầy, mịn màng, giữa mày điểm một nốt chu sa nhỏ, làn da trắng như tuyết, mịn màng như sứ, mày liễu cong cong, đôi mắt trong sáng rạng ngời. Trên người mặc váy dài lụa mỏng thắt ngang eo, áo khoác màu tương phi, y phục trắng thêu hoa phấn hồng nơi cổ áo, tựa như một đóa hoa vừa ngưng sương mai.
Quả nhiên danh bất hư truyền, Dao Nương khen ngợi:
— Thẩm cô nương quả là một đại mỹ nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT