Tuy nói ra ngoài tướng quân nắm quyền, nhưng quân lệnh đâu phải muốn cãi là cãi. Người thực sự có thể tự quyết đoán trên chiến trường phần lớn đều là danh tướng lẫy lừng, còn lại vẫn phải nghe triều đình điều lệnh, lại phải xem ý tứ chủ soái.
Chu Vương cũng hiểu rõ đạo lý này — muốn khiến người ta nghe mình, nhất định phải khiến người ta tâm phục khẩu phục, nếu không, lời nói cũng chỉ là gió thoảng qua tai.
Lại thêm hoàng đế thường phái giám quân đi theo, bên cạnh còn có quan văn tùy thời ghi chép, chuẩn bị tham tấu nếu tướng lĩnh mạo tiến, thậm chí ngay cả số quân tử trận cũng phải kiểm kê từng người. Bởi thế, cái vòng kiềm tỏa trên thân võ tướng thật sự không nhỏ.
Muốn lập uy lại càng khó. Lập uy thì phải có thủ đoạn, mà thủ đoạn quá mạnh tay thì dễ kết oán, nhẹ tay thì lại chẳng ai nể phục. Muốn mời gọi được tướng giỏi, phải thực sự có bản lĩnh, nếu không, đừng mơ người ta chịu cúi đầu.
Giữa lúc ấy, Dao Nương bỗng phát cơn trở dạ. Sáng nay nàng còn cùng Cao Huyền Sách vừa nói vừa cười, vậy mà chớp mắt đã đau bụng sinh. Hắn thoáng ngẩn người, vội bế nàng vào phòng sinh. Bên trong đã có bà mụ, ngoài cửa là thái y chờ lệnh, bản thân hắn thì đứng canh, trấn giữ ngay ngoài cửa.
Trước kia, khi không ở bên, hắn chưa từng biết sinh con lại vất vả đến thế. Một luồng huyết khí tanh nồng xộc vào mặt, khiến đôi bàn tay hắn run lên không kiềm chế nổi.
Hoàng hậu tự mình đến, thấy hắn vẫn đứng chôn chân trước cửa, liền bước tới khuyên nhủ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT