Thần Vương không nhắc đến chuyện đất phong, Cao Giản cũng không tiện mở miệng hỏi. Trên danh nghĩa, hắn là mưu sĩ của Thần Vương, nhưng thực tế Thần Vương chưa bao giờ thật sự thổ lộ hết lòng mình với hắn. Vài ngày nay, tuy thái độ của Thần Vương với hắn không thay đổi rõ rệt, nhưng vẫn có chút xa cách – điều ấy, hắn cảm nhận rất rõ.
Cao Giản nghĩ đi nghĩ lại cũng không hiểu nguyên do. Bao năm theo Thần Vương, chuyện mình từng làm lớn nhất, cũng chỉ là thay thế tử phi Hồng thị tặng chút lễ hậu, bề ngoài chẳng ai nhìn ra được điều gì. Thần Vương nổi tiếng sở hữu hệ thống thám tử lợi hại, vậy mà dường như cũng chẳng biết đến việc này.
Chẳng lẽ… Thần Vương thật sự biết thuật đọc tâm?
Về phần Cao Huyền Sách, sau khi nghe Dao Nương kể lại chân tướng, hắn càng thêm cảm thấy nữ tử này thật đáng nể. Kiếp trước, hắn u tối, vô trách nhiệm đến vậy, thế nhưng sau khi hắn giả chết, Dao Nương vẫn giữ trọn tình nghĩa phu thê, không vì hắn tệ bạc mà chán ghét các con, càng không tái giá.
Kiếp trước, nàng với hắn đã có nghĩa phu thê; kiếp này, lại càng thêm tình cảm. Hắn chỉ biết thầm cảm tạ trời xanh, chẳng rõ mình đã tu mấy đời mới có được phúc phận ấy.
Từ sau chuyện đó, Dao Nương hầu như không còn để tâm đến việc công, chuyên chú dưỡng thai. Ngày thường quản việc trong nhà đã đủ bận, nàng đâu còn thời gian để nghĩ ngợi chuyện khác. Hơn nữa, với sự hiện diện của Cao Huyền Sách, nàng biết mình sẽ không bao giờ phải lẻ loi mang con như kiếp trước, mà sẽ cùng phu quân nuôi dạy con cái.
Chẳng mấy chốc, ngày Thừa Vận đến Thượng thư phòng cũng tới. Hôm ấy, tiểu công tử mặc áo choàng xanh ngọc, búi tóc gọn gàng, mới năm tuổi nhưng vì vóc dáng giống phụ mẫu nên trông cao ráo, thần thái sáng sủa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play