“Nghe thấy gì vậy?”
Tiểu Ôn đi theo ánh mắt cậu nhìn một vòng khắp phòng bệnh, vẻ mặt ngơ ngác, khẽ nghiêng đầu nói: “Nơi này chỉ có hai người chúng ta mà, ca ca có phải mệt quá rồi nên mới sinh ra ảo giác không?”
Ảo giác sao?
Không, không thể nào là ảo giác được, tuyệt đối không phải. Giọng nói kia thật sự rất rõ ràng, như có người dán sát tai thì thầm bên tai cậu.
“Ca ca chỉ là mệt quá thôi, cần phải nghỉ ngơi một chút.”
Giọng Tiểu Ôn trùng khớp với giọng nói lạ lúc nãy, nhẹ nhàng dụ dỗ khiến Dư Tẫn thoáng chốc muốn buông bỏ mọi đề phòng mà ngủ một giấc cho thật ngon.
Mệt?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT