Edit và beta by Thất Sắc Tường Vân
Xe hơi không người lái số 032 đã cất cánh, Khương Ương nắm chặt dây an toàn, cảm nhận sự rung lắc từ thân xe truyền đến, khẽ nheo mắt lại.
Triệu Đình Liêu ngồi ngay bên cạnh cậu, ánh mắt đảo qua lại trên người Khương Ương, từ trên xuống dưới lại từ dưới lên trên, trần trụi bày tỏ sự bất mãn của mình.
Khương Ương nghiêng đầu, ánh nhìn xuyên qua cửa kính trong suốt nhìn ra bầu trời trắng xóa bên ngoài, miệng hỏi: “Anh muốn biết gì?”
Ánh mắt của Triệu Đình Liêu dừng trên gương mặt nghiêng của Khương Ương. Hắn nhìn khuôn mặt bị ánh sáng làm mờ ấy, bỗng nhiên nói: “Cậu đối với hắn dường như không giống với người khác.”
Khương Ương không ngờ Triệu Đình Liêu lại hỏi ra một câu như vậy, cậu lập tức quay đầu lại, ánh mắt có phần ngạc nhiên quét qua mặt hắn một lượt, hỏi: “Sao anh lại hỏi thế? Tôi có gì không giống?”
Triệu Đình Liêu trầm ngâm một lát, lại cảm thấy bản thân chẳng thể nói rõ ràng được. Hắn im lặng chốc lát, mới giải thích: “Không biết nữa, chỉ là cảm thấy... cậu đối với hắn không giống người khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT