Edit và beta by Thất Sắc Tường Vân
“Linh yển kiển hề kiều phục, phương phi phi hề mãn đường.”
Đây là đoạn miêu tả Thượng Thần Đông Hoàng Thái Nhất trong 《 Đông Hoàng Thái Nhất 》  thuộc 《 Cửu Ca》 . Nhưng vào khoảnh khắc này, khi nhìn vị công tử quý khí như bước ra từ tranh vẽ trước mắt, Khương Ương lại cảm thấy câu thơ ấy quả thực thích hợp với Vạn Linh Yển—
Một công tử quý tộc ăn vận cầu kỳ, đi đến đâu là hương thơm ngào ngạt theo đến đó.
Đáng sợ thật, cậu lại có thể nảy sinh loại suy nghĩ này—với một người mà mình chỉ mới gặp một lần, lại còn là người gặp phải trong một phó bản mơ hồ chưa rõ tình huống, thậm chí còn chưa phân định được là bạn hay thù.
Khương Ương đè nén cảnh giác trong lòng xuống, cố gắng thả lỏng cơ thể—ít nhất là bề ngoài trông như vậy. Cậu hỏi: “Đã là người làm nhiệm vụ giống nhau, vậy xin thứ lỗi cho sự mạo muội của tôi, cho hỏi vai trò của anh là gì? Nhiệm vụ thông quan là gì?”
Vạn Linh Yển không trả lời ngay, mà ngược lại hỏi lại: “Những câu hỏi này, chẳng phải để thể hiện thành ý thì nên là cậu nói với tôi trước sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play