Edit và beta by Thất Sắc Tường Vân 
“Dĩ nhiên là tôi có cách của mình.”
Quỷ mới biết Trần Hiểu Văn có thật sự có cách gì không. Nhưng Khương Ương biết, chẳng ai dám đánh cược điều đó, thế nên Đào Phi Phi rụt lại ánh mắt háo hức như muốn xắn tay áo lên làm chuyện gì đó.
Khương Ương đảo mắt nhìn trái nhìn phải, miệng thì nói: “Không giấu gì mọi người, đến bây giờ tôi vẫn mù tịt — tôi thật sự là người vô tội, xin các bạn hãy tin tôi. Vậy nên bây giờ,”
Cậu xoa xoa cổ, tựa người vào lưng ghế sofa, hỏi: “Có ai chịu giải thích giúp tôi không? Rốt cuộc các người có phải là những người trong phó bản không?”
Triệu Đình Liêu lập tức phản ứng đầu tiên, tự thanh minh: “Tôi thì chắc chắn không rồi, tôi là một nam sinh thuần khiết trong sáng, chẳng liên quan gì đến mấy vụ giết người đâu.”
Khương Ương suýt nữa lật cả tròng mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play