Edit và beta by Thất Sắc Tường Vân 
Khương Ương khó hiểu: “Theo tình hình của trấn Hồng Liên, vì không còn có tơ lụa Hồng Liên đắt đỏ làm chỗ dựa, cuộc sống của dân trấn trở nên hết sức gian khổ, tích góp dần cạn kiệt, không cách nào miễn được lao dịch, buộc phải đưa con cháu trong nhà ra đi phục dịch. Nói thế thì, thêu thùa đáng lẽ phải là cách tốt nhất, thậm chí là cách duy nhất để họ miễn trừ lao dịch cho người thân nam giới trong nhà, sao họ lại từ bỏ chứ?”
Nam nhân ra đi phục dịch là bước vào cảnh sống chết khó lường, đất đai vốn dĩ đã chẳng màu mỡ, không có đàn ông cày cấy thì phụ nữ phải tự mình cầm cuốc ra ruộng, quay lưng về trời, cúi đầu xuống đất mà làm, so với ở trong nhà ngồi thêu, khổ cực gấp mấy lần cũng chẳng ngoa.
Khương Ương không nhịn được lẩm bẩm: “Chẳng lẽ vì thêu làm hỏng mắt?”
Triệu Đình Liêu: “…”
Triệu Đình Liêu vậy mà lại nghiêm túc suy nghĩ về khả năng đó, rồi lập tức phủ định một cách chắc nịch: “Chuyện đó tuyệt đối không thể.”
Khương Ương cũng biết cái lý do này thực sự quá khiên cưỡng, nhưng ngoài chuyện đó ra, cậu thật sự không nghĩ ra nổi cái hại gì của việc thêu thùa kiếm tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play