Edit và beta by Thất Sắc Tường Vân
Triệu Đình Liêu kéo Khương Ương rời khỏi bãi khai thác đá. Sau khi ra khỏi phạm vi đó, anh dẫn cậu đến một nơi kín gió và ép cậu ngồi xuống.
Anh ngồi phía sau Khương Ương, nói: “Đừng động đậy, tôi bôi thuốc cho cậu.”
Triệu Đình Liêu nhẹ nhàng vén áo Khương Ương. Vết thương vừa đóng vảy lại bị kéo rách, đau đến mức Khương Ương toát mồ hôi lạnh. Cậu nghiến răng không chịu kêu, nhưng vẫn không nhịn được rên khẽ vài tiếng.
Triệu Đình Liêu vỗ nhẹ vai cậu, giọng dịu dàng: “Ráng chịu chút, tôi sẽ cố nhẹ tay, không để cậu đau quá, được không?”
Không được cũng phải được, Khương Ương đành gật đầu: “Được, anh nhẹ... Ôi đệt ông nội nhà anh!”
Triệu Đình Liêu chẳng hề giữ lời hứa là sẽ nhẹ tay, ngược lại còn giật một phát lột luôn áo cậu ra. Lực kéo quá mạnh khiến vết thương trên lưng lập tức nứt toạc, Khương Ương nghi ngờ máu chảy ra lần này còn nhiều hơn cộng lại những lần trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT