Edit và beta by Thất Sắc Tường Vân
“Sau khi cô ngã xuống vách núi và gãy đầu, là ai đã khâu cái đầu cô lại?”
Câu hỏi này thực sự hơi rợn người, rợn đến mức Khương Ương không nhịn được phải rướn cổ lên, muốn nghe một câu trả lời.
Thế nhưng, đối mặt với câu hỏi ấy, Khương Mịch Mịch lại vô thức cúi đầu xuống. Tựa như nhận ra còn hai ánh mắt sắc như dao đang chờ đáp án từ mình, Khương Mịch Mịch rụt cổ lại, khẽ lắc đầu, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Tôi không biết, tôi không nhìn thấy.”
Khương Ương nheo mắt.
Vạn Linh Yển nghiêng người, hắn vươn tay nâng cằm Khương Mịch Mịch lên. Đầu ngón tay trắng như ngọc chạm vào chiếc sọ đen ngòm, tạo nên một loại đẹp đẽ rợn ngợp, như vẻ đẹp bi thương của ác mộng.
Vạn Linh Yển nhẹ giọng nói: “Không, cô biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT