“Cậu nói cậu làm những chuyện đó đều là vì Tân Dã á?”
Trần Trác Viễn ngả người vào ghế xoay, hai chân vắt chéo, ánh mắt hơi nhướng lên như thể đang nhìn một kẻ ngu ngốc.
Lâm Phi chẳng để ý đến ánh mắt đó, chỉ chăm chăm dán mắt vào bàn học và giường ngủ của Tân Dã, trong mắt tràn đầy tham lam.
Đây là lần đầu tiên cậu ta bước chân vào ký túc xá của Tân Dã, chỉ riêng điều này thôi, cũng đủ khiến tất cả những việc cậu ta đã làm trở nên đáng giá.
“Đúng vậy, anh Dã nhất định sẽ vui lắm.” Cậu ta nói.
“Cậu không sợ nhà trường vì chuyện này mà đuổi học cậu à?” Trần Trác Viễn thản nhiên hỏi.
“Cậu tôi là giáo sư ở Giang Đại, có ông ấy chống lưng, chẳng ai dám làm gì tôi đâu.” Lâm Phi đáp.
Hồi cấp ba cậu ta học cùng trường với Tân Dã, Tân Dã lớn hơn một khóa.
Ngay từ khi đó, cậu ta đã mê mẩn Tân Dã, cảm thấy anh là hình mẫu lý tưởng của mình. Cậu ta luôn tìm đủ mọi cách để tiếp cận, nịnh nọt — khi thì công khai, khi thì ngấm ngầm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play