NGHE TÌNH ĐỊCH KỂ CHUYỆN ĐẠI SƯ NĂM NÀO
Giang Trừng hai tháng nay ăn no ngủ kỹ ở Vô Cực đạo quán thành thử béo tốt hẳn, tuy vẫn ngon “giai” nhưng bụng đã thậm thụt to lên chừng một nắm tay.
Đương lúc rỗi rãi, cô thấy mình cũng nên bắt đầu thai giáo rồi, thế là lôi một cây đàn ra. Thời còn ở trong phòng tối, cô bị ép học song chả thông nổi ngón này, chỉ biết mỗi bài “ngôi sao nhỏ”, ờ cái bài “từng ngôi sao nhỏ sáng lấp lánh” ấy đấy. Cũng chẳng trách nổi Giang Trừng, cô dành phần lớn thời gian cho việc tu luyện, còn đâu sự rảnh để tập dợt mấy món hun đúc cảm tình này, nắm được đại khái đã khá lắm rồi.
Thế rồi cô đánh tới đờn lui “ngôi sao nhỏ” mấy chục lần, sắp tròn hàng trăm thì Hạc Kinh Hàn giá đáo.
“Thai giáo?” Hạc Kinh Hàn nghe chị giải bày, ngẫm một chốc rồi đáp: “Em hiểu rồi.”
Hả? Nó hiểu cái gì vậy? Ngay chiều hôm ấy Giang Trừng được em trai đột ngột tới thăm đưa đến một toà tháp nào đấy ở đạo quán.
“Tiểu sư thúc Chân Hạnh Dao của em sống ở đây, thúc ấy là người thạo âm luật nhất trong Vô Cực đạo quán, em có hỏi rồi, thúc ấy cho phép chị tới đây nghe đàn hàng ngày.” Hạc Kinh Hàn đưa Giang Trừng đến tận cửa, “Chiều tan học em tới đón.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play