Từ Uyển Ninh ra tay quá nặng. Cuối cùng, tôi phải nhập viện cấp cứu và trải qua một trận ốm thập tử nhất sinh. Để bù đắp, Phó Quân đã chuyển cho tôi 3 triệu đô la. Anh ta nói: "Nhiều hơn những gì em từng đòi đấy, nên đừng giận dỗi tôi nữa, Tĩnh Tĩnh."
Tôi không còn tâm trí nào để đôi co với anh ta. Tôi chuyển tiền đi, muốn mua được bức ảnh đó. Nhưng, tiền lại bị trả về. Tài khoản của người chụp ảnh đã bị hủy.
Tôi ngơ ngẩn ngồi trong bệnh viện. Nắng như dát vàng, xuyên qua khung cửa kính chiếu lên người tôi. Nhưng tôi lại cảm thấy như không có chút hơi ấm nào.
Không biết bao lâu sau, cửa phòng bệnh gõ vang. Tôi ngẩng đầu nhìn lên, là một người đàn ông trung niên với vẻ mặt nghiêm nghị.
Ngày xuất viện, ông ấy đưa tôi đến một tòa nhà nhỏ bí mật, không mấy nổi bật. "Chuyện này rất nguy hiểm, cô không cần tìm Hạ Chu nữa, bây giờ chúng tôi cũng không liên lạc được với cậu ấy." Ông ấy nói, "Cậu ấy còn sống hay đã chết, nhiều nhất một tháng nữa sẽ có kết quả."
Tôi bàng hoàng nhìn ông ấy: "Vậy ra, anh ấy chưa chết?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT