Rất, rất lâu về trước, tôi đã bị người quản lý cũ của viện phúc lợi lừa dỗ bằng một viên kẹo rồi đưa vào một căn phòng nhỏ. Chính anh ấy là người đã trèo tường ra ngoài, mang cảnh sát đến.
Khoảng thời gian đó, tôi luôn ngây ngốc, mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm vào không trung. Hạ Chu đã ở bên cạnh tôi, khẽ khàng hát vào tai tôi. Bác sĩ nói, tôi bị sốc tâm lý, tốt nhất nên thử dùng một số thứ để khơi gợi lại hứng thú của tôi với thế giới này.
Bộ dụng cụ vẽ tranh đầu tiên của tôi là do Hạ Chu chạy đi đánh giày thuê mà có được. Bức tranh đầu tiên của tôi là về tôi và Hạ Chu dưới gốc cây đa cổ thụ của viện phúc lợi. Anh ấy là một phần không thể tách rời trong cuộc sống của tôi.
"Bảy năm nay, em không lúc nào là không nhớ đến anh." Tôi úp mặt vào vai anh ấy, nước mắt rơi như mưa. "Đừng rời xa em nữa."
"Anh cứ nghĩ sau khi em gả cho người kia, em sẽ sống tốt hơn." Hạ Chu nói, "Là lỗi của anh, Tĩnh Tĩnh, anh không nên để em lo lắng như vậy."
"Nhưng mà... chúng ta không thể ở bên nhau."
Tôi chợt ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn anh ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play