Ôn Mạn cảm thấy tim mình khẽ rung động.
Những ngón tay thon dài của cô lướt nhẹ trên màn hình điện thoại, do dự mãi nhưng cuối cùng vẫn không gửi tin nhắn ngay lập tức. Phải nửa tiếng sau, cô mới nhắn:
[Xin lỗi luật sư Hoắc, em ngủ quên mất.]
Bên kia, Hoắc Thiệu Đình đang cầm ly rượu trên tay, khóe môi nhẹ nhàng cong lên khi đọc tin nhắn của Ôn Mạn.
——Sự e ấp của cô giáo Ôn, thật đáng yêu làm sao.
Hắn không trả lời lại, chỉ từ từ nhấp ngụm rượu vang trong ly pha lê.
Những ngày tiếp theo, Hoắc Thiệu Đình không xuất hiện nữa nhưng thỉnh thoảng vẫn nhắn tin cho Ôn Mạn, đôi khi là một bức ảnh hoặc vài dòng chữ ngắn ngủi, phảng phất sự lười biếng nhưng lại toát lên vẻ quyến rũ đặc trưng của một người đàn ông trưởng thành.
Ôn Mạn không phải lúc nào cũng hồi đáp.
Nhưng sự mập mờ giữa hai người, cả hai đều hiểu rõ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play