Khi trợ lý Trần Thâm gọi điện báo cáo công việc cho Thẩm Thời Nguyên, anh ta thoáng ngạc nhiên khi nghe thấy tiếng của một cô gái ở đầu dây bên kia.
Ban đầu, anh ta không hỏi gì mà tiếp tục báo cáo: “Phòng tài chính thiếu một người, phòng thiết kế kịch bản hai người, phòng kiểm thử game hai người, và… còn một vị trí nữa…”
“Văn phòng của sếp cần tuyển thêm một thư ký.”
Thẩm Thời Nguyên khẽ “ừm” một tiếng, rồi nói tiếp: “Cứ đăng thông báo đi. Đợt tuyển dụng mùa xuân không dễ tìm người, nhưng sinh viên mới ra trường lại khá nhiều. Năm sau có game mới ra mắt, không thể thiếu nhân lực được, việc phỏng vấn nên được sắp xếp sớm.”
“Vâng ạ.” Trợ lý ngập ngừng một chút, cuối cùng không nhịn được bèn hỏi: “Giọng nữ ở bên chỗ sếp là…?”
Thẩm Thời Nguyên ngẩng đầu lên nhìn màn hình, vừa hay thấy “Người mẹ cực kì nguy hiểm” đang đứng bên bức tường, chia số đồ mình có thành ba phần.
Đạn, phụ kiện, thuốc, nước tăng lực.
“Tớ chia đồ xong rồi, các cậu qua nhặt đi.”
Cảnh tượng này trông y như một cô giáo mầm non đang phát kẹo cho trẻ nhỏ. Thẩm Thời Nguyên cuối cùng cũng hiểu tại sao cô lại có cái tên “Người mẹ cực kì nguy hiểm”.
Anh xem vài trận mới biết, hóa ra ba cô bạn cùng phòng của cô được cộng đồng mạng ưu ái đặt cho biệt danh: “Bộ ba em bé”.
Trong số rất nhiều streamer của game PUBG, không hề thiếu những người có kỹ năng tốt. Hạ Ngưng thực ra cũng không phải người giỏi nhất, có nhiều đội tuyển còn mạnh hơn cô rất nhiều.
Nhưng Hạ Ngưng lại thu hút được một lượng người hâm mộ không nhỏ.
Một streamer hoạt ngôn, đáng yêu, biết cách pha trò có chừng mực, nói vài ba câu đã khiến người khác cảm thấy vui vẻ, lại còn có ngoại hình xinh xắn và giọng nói ngọt ngào.
Kết hợp với “Bộ ba em bé” thường xuyên tạo ra những tình huống dở khóc dở cười.
Thật khó để người xem không muốn ở lại. Đa số mọi người xem livestream cũng chỉ để giải trí, không nhiều người thực sự muốn xem những pha xử lý căng thẳng tột độ.
Một tâm hồn thú vị mới là yếu tố cốt lõi để giữ chân khán giả.
Vì vậy, ngay cả một người như Thẩm Thời Nguyên cũng không thoát khỏi sức hút, xem hết một trận lại muốn xem thêm trận nữa. Có vẻ như trợ lý của anh đã rất ngạc nhiên khi nghe thấy giọng nữ từ phía sếp mình.
“Tôi đang xem livestream.” Thẩm Thời Nguyên trả lời: "Có việc gì thì cứ gọi lại cho tôi sau. Mùng bảy đi làm đúng giờ.”
“Vâng.”
Anh vừa cúp máy thì có tiếng gõ cửa phòng khe khẽ.
“Vào đi.”
Thẩm Thời Nguyên ngước mắt lên, thấy Thẩm Tử Ngọc đang thận trọng ló đầu vào, chứ không bước hẳn vào trong.
“Anh ơi—” Giọng cậu kéo dài ra đầy nũng nịu.
Lại làm nũng.
Thẩm Thời Nguyên lặng lẽ tắt tiếng máy tính, vẻ mặt bình thản: “Chuyện gì? Bài tập về nhà làm xong chưa?”
“Hihi, em làm xong lâu rồi. Hôm nay chị Hạ livestream nên em đã làm từ sớm!”
Thẩm Thời Nguyên: “…”
Xem ra Thẩm Tử Ngọc thích nữ streamer này hơn anh tưởng, thậm chí còn có thể khiến cậu tự giác làm bài tập mà không cần ai nhắc nhở.
Thẩm Thời Nguyên khẽ nhướng mày: “Vậy sao?”
“Anh ơi, em tặng quà cho chị Hạ được không ạ? Một chút thôi… mọi người đều lì xì cho em mà…”
Thẩm Thời Nguyên từ chối dứt khoát, không cho cậu bất kỳ cơ hội nào.
“Không được.”
“Anh hai…!” Thẩm Tử Ngọc mím môi: "Em chỉ tặng mấy trăm thôi, có nhiều đâu ạ…”
“Đã bảo không được.”
Thẩm Thời Nguyên chống cằm, nhìn cậu em: “Em nợ cô ấy cái gì, anh sẽ tìm cách trả giúp em. Nhưng em tuyệt đối không được tiêu tiền cho cô ấy, hiểu không?”
Thẩm Tử Ngọc cụp mắt xuống, biết mình không thể thuyết phục được anh trai, lẩm bẩm: “Biết rồi ạ…”
Không phải Thẩm Thời Nguyên tiếc tiền, cũng không có lý do gì đặc biệt. Chỉ là Thẩm Tử Ngọc còn quá nhỏ, nhận thức về tiền bạc chưa đầy đủ. Tặng cho Hạ Ngưng vài trăm nghìn quả thật không nhiều. Nhưng cậu còn nhỏ, khả năng tự chủ cũng chưa có. Nếu để cậu bắt đầu việc này, để cậu trải nghiệm cảm giác được tung hô khi tặng quà, Thẩm Thời Nguyên lo rằng sau này sẽ khó mà kiểm soát.
Dù sao đi nữa, ở độ tuổi này, cần phải có giới hạn rõ ràng.
Lúc Thẩm Tử Ngọc rời đi, mặt cậu xị xuống nhưng vẫn ngoan ngoãn đóng cửa lại. Sau khi cậu về phòng, Thẩm Thời Nguyên mới bật lại tiếng máy tính.
Trên màn hình, cô gái nhỏ đang cười toe toét, để lộ hàm răng trắng đều, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết, vô cùng ngọt ngào.
“Haha, xin phép nghỉ một hôm nhé, ngày mai mình không livestream đâu. Mùng sáu là ngày tiễn của nợ, mẹ mình đuổi mình ra khỏi nhà rồi!!! Có lẽ mình chính là cái của nợ của cả nhà cũng nên—”
“Thật ra là thế này, mình định đi dạo phố mua sắm chút đồ. Mùng bảy là nhiều công ty bắt đầu đi làm rồi đúng không? Mình muốn sắm vài bộ đồ mới, chuẩn bị cho đợt tìm việc vào học kỳ tới.”
Phòng livestream vang lên những tiếng than thở, nhưng mọi người vẫn gửi lời chúc tốt đẹp đến cô.
[Mong Hạ Ngưng của chúng ta sớm tìm được công việc tốt! Sớm ngày trở thành phú bà!]
[Hu hu hu, có phải đi làm rồi sẽ không livestream nữa không!]
“Chắc chắn là không rồi, không livestream là vi phạm hợp đồng đó. Nhưng sau này có lẽ thời gian livestream sẽ chuyển sang buổi tối.”
Hạ Ngưng mỉm cười, thuận miệng nói đùa một câu: “Hay là có ai giới thiệu cho mình anh chàng nào đẹp trai, nhà giàu, dịu dàng, chu đáo… mà bị mù không?”
Thẩm Thời Nguyên bật cười thành tiếng, gõ một dấu chấm vào khung chat.
Nói xong, anh liếc nhìn đồng hồ ở góc phải màn hình, thấy thời gian không còn sớm, phải xử lý công việc, không thể ngồi đây mãi được.
Trước khi thoát ra, anh lại nhấn vào mục quà tặng, coi như là thù lao cho những trận cười mà cô đã mang lại cho anh hôm nay.
[Cảm ơn “ten” đã tặng [Siêu Tên Lửa] x2 cho streamer]
Ngày hôm đó, Hạ Ngưng thật sự ngẩn ngơ khi nhìn vào danh sách quà tặng của mình. Cô đã chiêu mộ được vị kim chủ thần thánh phương nào thế này?
Tài khoản mới, ngay ngày đầu tiên đã tặng quà trị giá sáu triệu? Mà không hề có yêu cầu gì? Cả buổi chỉ nói đúng ba câu, trong đó hai câu là dấu chấm và một câu là một chữ.
Chẳng lẽ là tiền nhiều quá không có chỗ tiêu…?
Hạ Ngưng vừa nhắc chuyện này trong nhóm chat của ký túc xá, Khâu Vũ đã gửi một tin nhắn thoại vào.
“Các chị em ơi, tuần sau em bay rồi~~”
Tống Dữu: “Ôi chao, bộ ba quả tạ của chúng ta sắp mất đi một người rồi! Buồn quá!”
Hứa Hòa: “Cố lên nhé, đi đường cẩn thận, ra ngoài một mình nhớ chú ý an toàn.”
Khâu Vũ chuẩn bị đi du học, đó cũng là lý do hôm nay khi chơi game cô lại mất tập trung nói chuyện với bố đến mức quên cả nhảy dù cùng mọi người.
Chuyện này cả nhóm đã biết từ lâu, nên cũng không quá bi lụy, vì mọi người vẫn có thể liên lạc qua mạng, sau này về nước vẫn có thể gặp nhau, thỉnh thoảng còn gọi video chém gió.
Cho nên cũng không có cảnh sướt mướt như trong tưởng tượng.
Đối với bốn cô gái nghiện game này, điều khó chịu nhất có lẽ là— sau khi Khâu Vũ ra nước ngoài, múi giờ lệch nhau, họ sẽ không thể cùng chơi game được nữa!
Hạ Ngưng thậm chí còn hát một câu trong tin nhắn thoại: “Ban đêm của em là ban ngày của anh~~ Khi anh tỉnh giấc, đôi ta tương phùng trong mộng~~”
Dù Hạ Ngưng hát thường xuyên lạc tông, nhưng trước mặt bạn bè thân thiết, cô vẫn không ngại ngần thể hiện.
Khâu Vũ: “Biết ngay mà, Hạ Ngưng đúng là diễn viên, kiểu gì cũng phải làm màu một tí!”
“Em đi rồi, các chị đừng buồn quá, mau tìm một thành viên dự bị để đủ đội bốn người đi nhé!”
Về điểm này, cả Hạ Ngưng và hai người còn lại đều cùng chung một suy nghĩ: dù có tìm người thay thế, cũng không thể tìm được một người có trình độ “gà” ngang ngửa Khâu Vũ được nữa.
Đặc biệt là Hạ Ngưng, sau một thời gian dài dẫn dắt “Bộ ba gánh nặng”, cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Trải nghiệm chơi game của cô chỉ gói gọn trong hai chữ: “Trông trẻ.”
Ngoài trông trẻ ra thì vẫn là trông trẻ, không hề có một trải nghiệm nào khác. Cô cũng rất muốn được cảm nhận cảm giác “nằm không cũng thắng” là như thế nào!
Kể từ lần được chơi cùng Ngư Ngư và vô tình thắng một cách dễ dàng, Hạ Ngưng cảm thấy một loại gen lười biếng nào đó trong cơ thể mình đã được kích hoạt.
Vì vậy, cuối cùng mọi người đều nhất trí quyết định, họ cần tìm một “người bố” cho cái “nhà trẻ” này.
Gọi là “bố”, nhưng thực ra không phân biệt nam nữ. ( app TYT - tytnovel )
Vì Hạ Ngưng là “Người mẹ cực kì nguy hiểm”, nên họ mới nói đùa rằng nếu có thêm một cao thủ nữa, người đó sẽ là “Người bố cực kì nguy hiểm”.
Bố, mẹ và hai đứa con thơ, như vậy mới là một gia đình thực sự hoàn chỉnh!
Khâu Vũ còn vài ngày nữa là ra nước ngoài, nhiệm vụ của Hạ Ngưng là phải tìm cho được một đồng đội mới trước khi cô ấy đi!
Nói thì dễ, nhưng tìm một đồng đội phù hợp lại khó vô cùng.
Đầu tiên, kỹ năng của Hạ Ngưng tuy không phải top đầu trong giới streamer, nhưng trong game này cũng vượt qua 98% người chơi. Vì vậy, cô không thể tìm một người có kỹ năng kém hơn mình được!
Thứ hai, dù nói chỉ cần đối phương chơi game giỏi là được, nhưng cả nhóm nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy không ổn.
Vì Khâu Vũ sẽ không về nước ngay, nên thành viên “dự bị” này sẽ trở thành thành viên chính thức trong một thời gian khá dài, phải gắn bó với nhau lâu dài.
Vì vậy, còn có hai điều kiện vô cùng quan trọng.
Một là, với tư cách là một nhóm “mê giọng nói” hạng nặng, người này dù là chị gái hay anh trai, đều phải có giọng nói dễ nghe mới qua được ải thẩm âm thanh, chất giọng.
Hai là, với tư cách là một đội thường xuyên phải dẫn dắt hai “gà con” ngơ ngác, người này phải có tính tình tốt, sẵn lòng bao dung và chỉ bảo cho hai “gà con”.
Giọng nói dễ nghe, chơi game giỏi, tính tình tốt, lại có cả kiên nhẫn.
Hạ Ngưng cảm thấy, một người như vậy có lẽ đã tuyệt chủng rồi. Nếu không nhờ tình bạn và tình cảm bạn cùng phòng bao năm qua, cô nghĩ chính mình cũng không thể kiên nhẫn đến thế.
Liệu họ có thể tìm được đồng đội trời định này hay không, thực sự rất khó nói.
Thế là, Hạ Ngưng bắt đầu công cuộc vừa tìm việc, vừa tìm một đồng đội phù hợp.
Phải đi đâu để tìm một đồng đội như vậy đây?
Chơi tổ đội bốn người thì khó tìm, lỡ vào trận đầu đã dọa người ta chạy mất thì sao? Hạ Ngưng quyết định chuyển sang chơi chế độ hai người để thử vận may, trước tiên phải dụ được người về đã rồi tính sau.
Trong những ngày tiếp theo, cô còn tiện tay đổi luôn tên phòng livestream của mình thành:
[Mẹ đơn thân, online tìm bố.]