Hắn kiên nhẫn đợi một lúc, cuối cùng cũng nhìn thấy một quả cầu lửa xông thẳng lên trời, trong quả cầu lửa ẩn ẩn có một người, người đó đang cực nhanh bấm tay niệm chú dập lửa...
Đế Phất Y phất ống tay áo một cái, hắn hiện tại trên người đại khái còn khoảng 3% linh lực, nhưng một phần nhỏ linh lực này cũng đủ khả năng hình thành một cột nước màu lam nhạt, tưới vào quả cầu lửa kia.
Quả cầu lửa tắt, Mộc Vân giống như một bài thi bị thiêu cháy mà hiện thân từ bên trong, bị Đế Phất Y dùng dải lụa kéo một cái, cuối cùng đưa hắn lên xe của mình.
Mộc Vân giờ phút này không phải là chật vật bình thường, quần áo bị cháy rách tả tơi, một khuôn mặt tuấn tú đen một vệt trắng một vệt, ngay cả tóc cũng cháy bảy dài tám ngắn, trông như một kẻ ăn mày mới bò ra từ ống khói, tất cả phong lưu phóng khoáng đều không còn sót lại chút gì.
Đây vẫn là do hắn phản ứng nhanh, trong khoảnh khắc vụ nổ đã liều mạng thiết lập kết giới phòng hộ trong người, theo sóng xung kích của vụ nổ kịp thời cuộn mình ra ngoài, nếu không...
Nếu không thì khi hắn chạy ra khỏi đó chắc phải lột một lớp da.
"Chạy không chậm sao." Đế Phất Y vui mừng khích lệ hắn, lại đánh giá hắn một cái: "Bổn tọa không phải bảo ngươi chạy xa một chút rồi mới phóng hỏa sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play