Trên cổ tay hắn quanh năm đeo cổ tay áo, loại cổ tay áo khác nhau tùy theo mùa, lần này thì đeo một cái da dày màu đen, Cố Tích Cửu dứt khoát vén nó lên.
Cổ tay hắn trơn bóng như ngọc, không hề đeo bất cứ đồ trang sức nào.
Một lát sau, Cố Tích Cửu rút tay về, cười cười: “Quả nhiên là ta nghĩ nhiều rồi!” Đứng dậy liền về thùng xe.
Mộc Điện: “…” Sao hắn lại cảm giác cô nương này nói có chút thất vọng vậy?
Cố Tích Cửu sau khi về thùng xe, lại không nói một lời nào với hắn, dường như là trực tiếp đả tọa nghỉ ngơi.
Nàng thực ra đang thầm cười mình, quả nhiên mắc phải bệnh nghi người trộm rìu, người này rõ ràng chỉ là một đứa trẻ hai nhân cách, nàng lại vì đôi khi có chút tương đồng mà luôn nghi ngờ hắn là Đế Phất Y giả trang.
Nếu là Đế Phất Y thì trên cổ tay hắn hẳn phải đeo chiếc vòng nhân duyên kia chứ?! Hơn nữa chiếc vòng đó còn không thể tháo xuống được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT