Cố Tích Cửu nhìn bóng dáng hắn, gã này ngồi đó lưng thẳng tắp như quân nhân, vung tay một cái, liền ném ra một quả cầu tiên hoa hình tròn, viên tròn hơn cả dùng compa vẽ ra…
Ánh mắt nàng khẽ lóe, thân hình khẽ nhúc nhích, rồi sau đó nàng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Câu Nặc, ngồi song song với hắn.
Có lẽ sự xuất hiện của nàng quá đột ngột, thân mình Câu Nặc rõ ràng cứng đờ, lung lay loạng choạng, suýt nữa ngã từ càng xe xuống!
Cố Tích Cửu tay vừa nhấc, kéo lấy cánh tay hắn: “Cẩn thận chút!”
Câu Nặc như bị ong đốt, vội vàng rút tay về, tránh tay nàng, né sát vào bên cạnh: “Ngươi… ngươi ra đây làm gì? Ngoài này gió lớn, ngươi về trong xe ngồi đi.”
Cố Tích Cửu vừa rồi thân mình gần như ôm lấy hắn, nàng lập tức lại ngấm ngầm ngửi mùi hương của hắn —
Kỳ thực rất kỳ lạ, nàng nghe Đế Phất Y dường như ngửi thấy hơi thở linh hồn của hắn, nhưng nghe người khác thì lại là thể vị bình thường. Giống như trên người Câu Nặc này, là một loại hương trúc diệp thanh thoát, rất dễ chịu, nhưng tuyệt đối không phải hắn —
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT