Mộc Điện, Mộc Lôi cũng phụ họa: “Chủ thượng, nơi này không thích hợp ở lâu, chúng ta về trước đi, về rồi nói…”
Mộc Phong đau lòng như mèo cào, nhưng hắn vẫn ôm một chút hy vọng: “Chủ thượng, ngài biết tụ hồn thuật mà, tập hợp lại nàng sẽ sống lại thôi…” Thì ra chủ thượng đối Cố Tích Cửu tình sâu nghĩa nặng như vậy, vậy tại sao lúc trước hắn lại…
Long Tư Dạ ha ha cuồng tiếu: “Sống lại? Ha ha! Làm sao sống lại được? Nhìn dáng vẻ nàng như thế này là hồn phi phách tán rồi! Đế Phất Y, ngươi rõ ràng biết tụ hồn thuật! Ngươi rõ ràng có thể cứu nàng sống lại! Nhưng ngươi lại tùy ý nàng hồn phi phách tán! Bây giờ lại làm cái bộ dạng quỷ quái này cho ai xem hả! Ngươi có ghê tởm không ghê tởm?!”
Hắn bi phẫn đến cực điểm, tiếng cười cuồng loạn này gần như chấn động những đỉnh băng bốn phía.
Đây là lần đầu tiên có người dám mắng Thánh Tôn như vậy trước mặt hắn. Mộc Phong vừa giận vừa sốt ruột, hắn vốn định điểm á huyệt Long Tư Dạ cho hắn câm miệng, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt Đế Phất Y, trong lòng hắn khẽ động, cố nén không ra tay.
Đế Phất Y từ khi bọn họ đến vẫn giữ nguyên một động tác, một biểu cảm, như thể chìm vào thế giới giam cầm của riêng hắn. Cả người ngây dại như không có phản ứng gì.
Lời mắng của Long Tư Dạ lại khiến lông mi hắn khẽ giật mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT