Tim Cố Tích Cửu chùng xuống nặng nề, sau lưng hắn trầm giọng hỏi một câu: “Đế Phất Y, chàng sớm biết ký ức của ta không bị tiêu trừ đúng không?”
Đế Phất Y khựng chân lại, cũng không quay đầu: “Không sai.”
“Cho nên chàng muốn giết ta, sau đó để Lam Tĩnh Kha sống lại?” Đây là điều nặng nề nhất đâm vào lòng nàng.
Đế Phất Y chậm rãi xoay người, nhìn nàng một lát, rốt cuộc không đành lòng làm nàng tổn thương thêm nữa, nhàn nhạt nói: “Tích Cửu, ta từ trước đến nay không nghĩ đến việc giết nàng, còn nữa, cho dù nàng và ta không có duyên phận, nàng cũng đừng lấy hôn nhân của mình ra đùa giỡn, như vậy chỉ có thể là tự nàng tự hủy hoại mình. Nàng cũng từng nói, chỉ quan tâm đã từng có được, không để ý thiên trường địa cửu, chúng ta dù sao cũng từng có tám năm vui vẻ không phải sao? Chúng ta hãy cứ hảo tụ hảo tán đi. Từ nay về sau ta sẽ không còn quản bất cứ chuyện gì của nàng nữa, nàng cũng không cần lại nhớ thương ta…”
Ngón tay Cố Tích Cửu nắm chặt trắng bệch, khóe môi lại dấy lên một tia trào phúng nhạt nhẽo: “Được!”
Đế Phất Y dừng lại một chút, xoay người rời đi. Cố Tích Cửu đứng tại chỗ, rất lâu, rất lâu không nhúc nhích, lòng có một khoảnh khắc trống rỗng.
Nàng biết hắn và nàng từ nay núi cao sông dài là người dưng, sẽ không còn bất kỳ giao thoa nào nữa, hắn đi đường Dương quan của hắn, nàng đi cầu độc mộc của nàng, hắn làm Thánh Tôn của hắn, mà nàng cũng có sự nghiệp của riêng nàng muốn gây dựng…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play