Nơi đó vẫn là cái vũng bùn kia, mà Đế Phất Y đã không thấy tăm hơi… Gần như không cần nghĩ ngợi, nàng bay vút qua, bàn tay bỗng nhiên thò xuống, đào hắn trong vũng bùn. Nhưng thò xuống sau lại không sờ đến hắn, chỉ chạm phải một nắm nước bùn.
Hai tay nàng trống rỗng, sắc mặt trực tiếp thay đổi. Hắn chẳng lẽ đã thoát khỏi giấc mộng của nàng mà chạy đi? Hay là đã chìm xuống dưới lòng đất? Đầu óc nàng ầm ầm vang dội, gần như muốn đứng không vững.
Nàng xác thực hận hắn, nhưng cũng không đến mức nhìn hắn chết, cũng có thể nói là không dám tưởng tượng hắn sẽ chết… Nàng cực lực trấn tĩnh bản thân một chút, lại hít một hơi thật sâu, lạnh giọng quát: "Mộng của ta ta làm chủ! Hắn nếu bị đình trệ, liền cho ta nổi lên!"
Một lát sau, trong vũng bùn nổi lên sóng cuộn, sau đó đầu Đế Phất Y trồi lên… Hắn nhắm chặt mắt, không biết sống chết… Cố Tích Cửu gần như không cần nghĩ ngợi, nhào lên trước trực tiếp xách hắn ra!
Hắn một thân nước bùn, gần như không nhìn rõ tướng mạo, nằm dưới chân nàng bất động. Nàng ngồi xổm xuống, một thuật thanh khiết đánh vào người hắn, trước hết làm sạch bùn trên mặt hắn, để lộ dung nhan tuấn mỹ của hắn. Sắc mặt hắn tái nhợt rất đáng sợ, nhưng ơn trời, hắn vẫn còn thở.
Hắn không hổ là Thánh Tôn, một khi ra khỏi vũng bùn kia, hắn liền hồi phục rất nhanh. Cũng chỉ trong khoảnh khắc liền mở mắt, ngồi dậy. Hai người đối diện một lát, Đế Phất Y nói: "Ngươi…"
Cố Tích Cửu gần như muốn khuỵu xuống đất, nàng cũng không biết là thở phào nhẹ nhõm hay là bi ai, hoãn một chút tinh thần nói: "Đế Phất Y, nể tình ta không giết ngươi, có thể hay không từ hôn?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play