Lãnh Vô Sương ngây người, mặt đẹp đỏ bừng, cười lạnh: “Cơm có thể ăn bậy, lời nói lại không thể nói bậy, ngươi lại là ai? Dám ở đây nói hươu nói vượn!”
Lam Duyệt mỉm cười: “Không vừa bất tài, đúng là người Lam Hồ tộc.”
Lãnh Vô Sương lại ngây người, nàng tự nhiên là nghe nói tên Lam Duyệt, biết hắn là người Lam Hồ tộc, cũng biết hắn cùng Lam Ngoại Hồ đính hôn, bất quá theo nàng biết, nam tử Lam Hồ tộc luôn luôn không cùng nữ tử ngoại giới thông hôn, mà cái Lam Duyệt này lại cùng ‘đê tiện’ Tiểu Hồ Ly đính hôn, vậy hắn ở Lam Hồ tộc địa vị khẳng định cực thấp, nói không chừng chỉ là đầy tớ nhà giàu có gì đó.
Cho nên nàng cũng không hề để Lam Duyệt vào mắt, dè dặt mà cười: “Vị công tử này, ngươi tuy rằng là người Lam Hồ tộc, nhưng địa vị nhất định không cao đi? Không biết một số chuyện của Lam Hồ tộc cũng là bình thường. Bà ngoại ta là thị nữ bên cạnh vương Lam Hồ tộc, 60 năm trước do chính vương Lam Hồ tộc tứ hôn cho ông ngoại ta. Mẫu thân ta chính là đích trưởng nữ của bà ngoại, huyết thống Lam Hồ tộc trên người ta thuần khiết…”
Lam Duyệt cười, chiếc quạt xếp trong tay khẽ lay động: “Địa vị của ta ở Lam Hồ tộc cao hay không tạm thời không nhắc tới, nhưng ta còn biết một số chuyện của Lam Hồ tộc, đặc biệt là chuyện vương thất. Bà ngoại ngươi quả thật là thị nữ bên cạnh vương thượng, nhưng nàng cũng không phải người Lam Hồ tộc, chỉ là bé gái mồ côi được vương hậu nhặt được khi tuần du bên ngoài, vì thấy nàng thông minh lanh lợi, liền giữ nàng lại bên mình làm thị nữ. Hôn sự của nàng cũng không phải vương thượng chỉ định, mà là nàng và ông ngoại ngươi trước tiên đã có chuyện lén lút, vương thượng vốn dĩ quả thật muốn vì ông ngoại ngươi chỉ định một vị nữ tử Lam Hồ tộc, nhưng ông ngoại ngươi quỳ mấy ngày trong vương cung chỉ cầu cưới nàng, giải thích nàng là thật lòng yêu nhau, đời này không cưới nàng thì không cưới ai, vương thượng thấy hắn si tình, lúc này mới chấp thuận, bất quá vẫn chưa thuyết minh thân thế thực tế của bà ngoại ngươi, đã là chân ái, hà tất quản đối phương thân thế như thế nào? Ngươi nói có phải không?”
Mọi người ai cũng không ngờ sẽ có một màn như vậy, tất cả ánh mắt đều chuyển sang Lãnh Vô Sương.
Lãnh Vô Sương như bị dẫm phải đuôi mèo, không còn giữ được phong thái thục nữ, giận dữ nói: “Ngươi nói bậy! Ngươi bất quá là người Lam Hồ tộc thấp kém nhất, sao có thể biết chuyện vương thất Lam Hồ tộc?! Ngươi đây là ăn nói bừa bãi! Bôi nhọ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT