Cố Tích Cửu lại trực tiếp phản bác: “Lời Yến phu nhân nói thật là đường hoàng, người nếu thật là cầu toàn, không ưa một số hành vi của Tiểu Hồ Ly, có thể nói thẳng nàng trước mặt Yến Trần, nàng sai rồi sẽ tự sửa, nhưng phu nhân lại trước mặt người khác giả bộ một bộ dáng rất thương yêu nàng, sau lưng lại ra sức đả kích lòng tự trọng của Tiểu Hồ Ly, chê bai nàng không ra gì, còn liên tiếp sỉ nhục cha mẹ người ta? Đây là vì cầu toàn sao? Yến phu nhân không phải là coi người Thiên Tụ Đường đều là đồ ngốc để đùa giỡn chứ?!”
Yến phu nhân cứng họng, cuối cùng liều một phen, dứt khoát nói: “Đúng, bổn phu nhân quả thật chướng mắt nàng! Mẫu thân nàng vốn là người tư thông với kẻ khác, danh dự cực kỳ không tốt, nói vậy phụ thân nàng cũng là kẻ đạo đức bại hoại chuyên dụ dỗ nữ tử đàng hoàng, Lam Ngoại Hồ có huyết thống của bọn họ, rất khó nói ngày sau sẽ không đi vào vết xe đổ của cha mẹ nàng, làm bại hoại gia phong Yến gia ta. Mà Trần Nhi bị ma quỷ ám ảnh, nhất quyết phải cưới nàng, lão thân bất đắc dĩ, chỉ phải dùng hạ sách này, chỉ là để nàng biết thân phận của mình, Yến gia ta không phải là nơi mà người có gia thế như nàng có thể trèo cao được! Với thân phận như nàng, gả cho nhà bình thường còn miễn cưỡng được, nhưng Yến gia ta là danh môn vọng tộc, há có thể để gia chủ tương lai của Yến gia cưới loại thê tử như vậy?”
Lại ngừng lại một chút, nói tiếp: “Vốn dĩ nàng lớn lên trong nhà chúng ta, cùng Trần Nhi cũng coi như thanh mai trúc mã, lão thân nể tình này, cũng không phải không chấp nhận được nàng, gả cho Trần Nhi làm thiếp thị cũng được, cố tình Trần Nhi nhất quyết phải cưới nàng làm vợ, còn nói kiếp này chỉ cưới nàng một người, ngày này sau truyền ra chẳng phải là một trò cười sao? Mà Vô Sương gia thế trong sạch, hai nhà chúng ta lại là thế giao, năm đó bọn họ cũng từng có hôn ước miệng, đúng là lương xứng của Trần Nhi, cố tình Trần Nhi không chịu…”
Cố Tích Cửu cười: “Yến phu nhân, ngươi nhìn trúng Lãnh tiểu thư hẳn là không chỉ là điểm thế giao kiêm thân thế trong sạch này, mà còn vì trên người nàng có huyết thống Lam Hồ tộc phải không?! Mà ngươi năm đó sở dĩ thu dưỡng Ngoại Hồ, cũng không đơn giản là bởi vì thấy nàng không cha không mẹ đáng thương phải không? Mà là bởi vì nàng họ Lam! Ngươi khi đó hoài nghi nàng có huyết thống Lam Hồ tộc, mà nữ tử Lam Hồ tộc huyết thống cao quý, sau khi thành hôn có thể trợ trượng phu tăng lên công lực, cho nên ngươi thu lưu Ngoại Hồ bên người, chẳng qua sau này ngươi không phát hiện bóng dáng huyết thống Lam Hồ trên người Ngoại Hồ, lúc này mới đối nàng ghét bỏ như thế, ta nói có đúng không?”
Yến phu nhân bị nàng nói trúng tim đen, thoáng ngừng lại một chút, nhưng lại là Lãnh Vô Sương, người vẫn luôn không nói gì, lên tiếng: “Yến Trần là nhân trung long phượng, chỉ có nữ tử có được huyết thống Lam Hồ tộc mới xứng đôi, những người khác… cũng quả thật không xứng, dù có họ Lam cũng vô dụng. Kỳ thật Yến bá mẫu thủ đoạn tuy rằng cấp tiến chút, nhưng cũng là vì Yến công tử tốt, Lam cô nương gia thế như vậy rất dễ dàng làm người lên án, Yến bá mẫu làm cha mẹ, tự nhiên không muốn con trai mình cưới một cô gái có thân gia không trong sạch, điều đó sẽ trở thành vết nhơ cả đời của hắn.”
Lãnh Vô Sương nhìn Lam Ngoại Hồ, ánh mắt tràn ngập cảm giác ưu việt cao cao tại thượng.
Khuôn mặt nhỏ của Lam Ngoại Hồ biến sắc, đang định nói chuyện, chợt nghe bên ngoài truyền đến một tiếng cười khẽ: “Nàng gia thế không trong sạch? Gia thế của nàng có thể cao quý hơn ngươi nhiều!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT