Đêm đó nàng thật sự rất giỏi làm trò, làm Đế Phất Y cõng nàng xuống núi rồi, lại làm hắn cõng nàng lên núi, nói nàng thích cảm giác nằm trên lưng hắn nghe tim hắn đập.
May mắn Đế Phất Y không phải người bình thường, cõng nàng chút nào không tốn sức, đối với hắn mà nói, giống như xách một tờ giấy vậy nhẹ nhàng.
Kiểu tản bộ này cũng thật mới lạ, Đế Phất Y có lẽ cuối cùng cũng có chút áy náy trong lòng với nàng, cho nên nàng có làm nũng như vậy hắn cũng chấp nhận, cõng nàng đi đi lại lại, lại nghe nàng hát suốt đường.
Trở lại điện băng, Cố Tích Cửu cùng Đế Phất Y thương lượng, nói muốn mang theo ba con sủng vật về khoe khoang.
Đế Phất Y cân nhắc điện băng này cũng không cần ba con này thêm linh lực, cũng liền đồng ý. Hắn dường như đã nghiện tản bộ, hỏi nàng: “Đi thôi, ta đưa nàng về.”
Cố Tích Cửu cười: “Được rồi, chàng cũng mệt mỏi rồi, thiếp thuấn di trở về là được. Chàng đưa thiếp về thì lại làm tướng quân phủ nhân phải nghênh đón chàng không được an bình, vả lại thiếp là lén lút đi ra ngoài, chi bằng lại lén lút trở về, thần không biết quỷ không hay, chẳng phải tốt nhất sao?”
Nàng nói cũng có lý, Đế Phất Y liền ưng thuận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT