“Nói chuyện, miếng đất này.” Thời Diên thanh lãnh cất tiếng trong bóng đêm, làm những người chưa rời đi lập tức đổ dồn ánh mắt về phía hắn.
“Có thể chứ.” Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Tạ Trác đóng sập cửa xe: “Nói thì nói.”
Hai người cách nhau không xa, nhưng trong vài bước Tạ Trác đi tới đó, mọi người lại cảm thấy như nghẹt thở.
“Thời tiên sinh, cà vạt lệch rồi.” Tạ Trác đứng yên trước mặt Thời Diên, giơ tay sửa lại chiếc cà vạt không hề có chút sai sót nào của hắn.
Hành động gần như khiêu khích này khiến khóe mắt Triệu Kỳ Nhiên giật liên hồi, hai người này ngàn vạn lần đừng có đánh nhau ở nhà hắn ta!
“Đa tạ.” Thời Diên nhàn nhạt gật đầu, bắt chước dáng tài xế, đặt tay lên phía trên đầu Tạ Trác: “Tạ tiên sinh, mời.”
Đợi đến khi cả hai người đều đã vào xe, Triệu Kỳ Nhiên và cha Triệu đồng thời thở phào nhẹ nhõm: “May quá, may quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play