Trương thần y thấy cậu đến lúc này vẫn còn tâm tình nói đùa, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu.
“Tiểu hầu gia đã qua thời kỳ nguy hiểm, tiếp theo phải nhờ vào việc dưỡng bệnh.” Nói xong, hắn để lại thuốc trị thương rồi vội vàng rời đi, hắn phải suy tính thật kỹ, làm sao để bồi bổ lại cái căn cốt đã bị phá hỏng của tiểu hầu gia.
Trong lúc đó, Giản Hành Chi vẫn đứng thẳng bên đầu giường nhìn chằm chằm Tạ Trác, đợi Trương thần y rời đi mới nói: “Ta bôi thuốc cho ngươi.”
Tạ Trác: “?”
Cậu cứng đờ, ngượng ngùng nói: “Chuyện này liền không cần làm phiền thế tử, để nha hoàn tới là được.”
Giản Hành Chi làm ngơ, gọi người bưng nước ấm tới, cẩn thận rửa tay sạch sẽ mới bắt đầu lột chiếc áo lót của Tạ Trác.
Giờ phút này, Tạ Trác sớm đã được thay một bộ áo lót trắng như tuyết, càng khiến cậu trông yếu ớt bất kham.
“Khoan đã!” Tạ Trác thấy hắn muốn làm thật, vội vàng đè lại cổ tay hắn, gượng cười nói: “Thật sự không cần……”
Nụ cười trên mặt Giản Hành Chi từ từ biến mất, nhàn nhạt nói: “Làm chút chuyện cho ân nhân cứu mạng, là ta nên làm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play