Hắn đặt kỳ vọng cao vào hai người này, nhưng mà các nàng đâu?
Ngay cả việc Giản Hành Chi lặng lẽ ra khỏi kinh thành mà các nàng cũng không hề hay biết!
Vừa nhận được tin tức, hai tỷ muội hoa khôi cũng sắc mặt trắng bệch, không dám biện bạch nửa lời.
Làm sao các nàng có thể tin được, Giản thế tử mặt trời mọc hôm đó ở thiên viện lại đột nhiên gây ra ngàn trùng sóng gió ở biên quan chứ?
Tạ Trác khẽ cười một tiếng: “Trương công công chẳng chút thương hoa tiếc ngọc, mỹ nhân như vậy bị ngài dọa thành ra thế này, thiếu gia ta xót xa quá.”
Thấy cậu chuyện đã đến nước này mà vẫn còn dám làm càn như thế, lửa giận trong lòng Trương Đức Hải bùng lên dữ dội, một cước đá đổ cây đàn của cậu, lạnh lùng nói: “Nghịch tặc, bệ hạ đối với Tạ gia ngươi không tệ, ngươi vì sao phạm thượng?”
Dám cả gan thả Giản Hành Chi chạy trốn, thật là quá đáng!
Tạ Trác cười nhạt tránh đi cây đàn đang đâm về phía mình, bất đắc dĩ nói: “Nếu ta nói tất cả đều không phải ý muốn của ta, công công có tin không?”
Lời này vừa thốt ra, Trương Đức Hải ngẩn người, lẽ nào trong đó có ẩn tình khác?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play