Tạ Trác nghe vậy, lại bật cười.
Cậu phe phẩy chiếc quạt xếp trong tay, mãi một lúc sau mới khẽ cười: “Được, ta thích cái khí phách thà ch·ết chứ không chịu khuất phục này của ngươi.”
Ngươi tốt nhất hãy mãi ghi nhớ lời này, đừng bao giờ làm những chuyện xấu xa trong thế giới này nữa.
“Không muốn hầu hạ ta?” Đuôi lông mày cậu nhếch lên, nở một nụ cười: “Dưa hái xanh không ngọt, ta chờ ngươi cam tâm tình nguyện.”
Giản Hành Chi khẽ nhíu mày, không đáp lời.
Bên trong xe bỗng im lặng vô cùng, cho đến khi Tạ Trác mơ màng ngủ thiếp đi thì cuối cùng cũng đến Tạ Hầu Phủ.
“Đồ nghiệt tử nhà ngươi, còn dám trở về!” Rèm xe ngựa vừa vén lên, một khối ngọc bội đã bay thẳng vào mặt.
Tạ Trác nhanh tay lẹ mắt cản ngọc bội lại, nhìn người đàn ông trung niên vẻ mặt phẫn nộ mà cười lạnh: “Tạ Hầu Phủ này là do nương ta bỏ vốn xây dựng năm đó, ta sao lại không dám trở về?”
Người trước mắt, chính là Tạ Huân Tạ Hầu, cha ruột của nguyên chủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT