“Giam cầm, hắn cũng nghĩ ra được!” Tạ Trác trút hết sự bực bội tích tụ mấy ngày nay trong lòng, trong đầu chỉ trỏ trách móc Tông Tắc.
Sau nửa giờ phê bình Tông Tắc mà không ngừng nghỉ, Tạ Trác cười lạnh một tiếng: “Hắn cứ chờ đấy.”
Thật sự cho rằng cậu không có cách nào đối phó sao? Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
Cậu mang theo sự bực bội chìm vào giấc ngủ, đến khóe mắt đỏ bừng xinh đẹp cũng lộ ra một tia tức giận. Tông Tắc hôn hôn khóe mắt Tạ Trác, nuốt tiếng thở dài vào trong cổ họng. Hắn… không sai. Hắn chỉ muốn A Trác ở bên cạnh hắn mà thôi.
Khoảng nửa tháng tiếp theo, Tạ Trác tuy không hẳn là ngoan ngoãn, nhưng cũng coi như là cam chịu số phận. Cậu như thể không còn hy vọng rời khỏi nơi này, cả ngày ủ rũ, thỉnh thoảng còn cãi lại Tông Tắc, ném văng những thứ hắn mang đến.
Nhưng phản ứng kiểu này của cậu lại nằm ngoài dự đoán của Tông Tắc. Thậm chí Tạ Trác bình thường như vậy, còn khiến Tông Tắc nhẹ nhõm thở phào. Vì công việc, hắn cũng không thể ngày ngày ở lì trong biệt thự.
Chờ khi hắn bị công việc khẩn cấp gọi đi, Tạ Trác lập tức tỉnh táo lại khỏi trạng thái “cá ươn”. Cậu nhanh chóng ngồi dậy từ ghế sofa, cẩn thận quan sát bên ngoài cửa sổ. Các bảo vệ cẩn trọng tuần tra, nhìn từ trên cao cũng có thể thấy chiếc xe rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT