Khi căn phòng chỉ còn lại hai người, Tạ Trác nâng ly chạm nhẹ vào ly rượu của Thời Diên: “Cảm ơn.”
Lời cảm ơn này không dành cho Thời tổng, mà chỉ dành cho Thời Diên, người đã nghĩ cho cậu.
Sự dịu dàng không tiếng động lan tỏa, Thời Diên đã đọc hiểu sự cảm kích ngượng ngùng trong mắt Tạ Trác.
Hắn nhếch môi: “Chỉ vậy thôi à?”
“Cậu còn muốn thế nào nữa?” Mắt Tạ Trác ngập nước vì men say, tản ra sức quyến rũ như có như không.
“Tôi còn muốn…” Yết hầu Thời Diên lăn lộn, nói ra khao khát của mình: “Cậu hôn tôi một cái.”
Không phải những nụ hôn đùa giỡn kia, mà là một nụ hôn mang theo chân tình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT