Anh nói: “Cảnh Đông, tôi chỉ muốn cậu vui vẻ.”
Anh nói: “Cảnh Đông, hãy cứ là chính mình.”
Xa xa, dãy phòng học đối diện lại tắt thêm một ngọn đèn. Tiếng nhạc của đài phát thanh báo hiệu giờ rời trường vang lên đúng lúc. Ánh trăng khẽ ló ra sau tán cây, dịu dàng mà trong trẻo.
Gió đêm hòa cùng ánh trăng, nhẹ như tơ mỏng lướt qua gương mặt. Cảnh Đông đứng yên một chỗ, cảm giác hư ảo như trong mộng khiến cậu gần như quên mất sự tồn tại của tay chân mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT