Cậu khẽ mấp máy môi, như muốn xác nhận điều gì đó, giọng thì thầm lặp lại: “Không sao rồi.”
 
“Ừ, không sao rồi.” Kỷ Lạc nghiêng người, bàn tay vững vàng áp nhẹ đầu cậu xuống bờ vai mình, giọng dỗ dành kiên định: “Đừng khóc nữa, được không?”
 
Hơi ấm bao phủ, như có một tấm chăn khổng lồ chụp xuống. Cằm Cảnh Đông khẽ tựa trên vai đối phương, mùi xà phòng quen thuộc dịu dàng len vào cánh mũi, khiến cậu rốt cuộc cũng xác định được tất cả trước mắt là thật.
 
Sự an lòng đột ngột dâng tràn khiến sống mũi cậu chua xót, suýt chút nữa lại trào nước mắt. Cậu nghiến răng cố nén lại, vùi mặt thật sâu vào vai anh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play