Lời nói cứ lặng lẽ treo trong không khí, mà giọng Kỷ Lạc mãi vẫn chưa vang lên.
 
Hai người lại tiếp tục đi thêm mấy bước, cuối cùng anh mới mở miệng, ngược lại hỏi: “Vì sao cậu lại nghĩ như thế?”
 
“Đoán thôi.” Cảnh Đông cúi đầu đá viên đá nhỏ dưới chân, giọng khẽ khàng:
“Tôi nói không chơi nữa, cậu liền không vui, cũng chẳng buồn nói chuyện với tôi. Không phải sao?”
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play