“……”
 
Cậu cứ nhìn chằm chằm tay áo mình đang bị nắm lấy, lúng túng mãi mới thốt ra được một câu: “Cậu… chẳng phải nói là muốn về nhà sao?”
 
“Dù sao cậu cũng để đồ ăn mèo ở chỗ tôi, chi bằng cùng nhau về luôn đi.”
 
Không cho cậu cơ hội từ chối, Kỷ Lạc cứ thế kéo tay áo cậu đi thẳng về phía trước: “Mẹ tôi đi du lịch mấy hôm nay rồi, trong nhà không có ai, về trễ cũng không sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play