Võ Ninh nói dối.
Hắn hôm nay căn bản không có việc gì để làm, vết trầy xước trên người chưa lành hẳn, cha nương cũng không cho lên núi.
Võ Ninh hôm qua chạy về nhà liền lập tức hối hận, tại sao lại phải nói dối, đi nướng thịt thỏ thì cứ nướng đi, đâu phải chưa từng nướng đâu!
Hắn có chút bực mình, không biết mình làm sao nữa, cầm cái cuốc đào xới hết cả mảnh đồi con, khí mới thuận lại.
Võ A thúc trông chừng con sơn dương rất tốn sức, cõng sơn dương xuống núi vai mỏi nhừ, thường xuyên đau nhức. Võ thẩm giục ông đi tìm Thẩm đại phu xem, nghĩ đến con trai cũng chưa khỏe hẳn, bảo cả hai cùng đi.
Đậu Phộng không rên một tiếng đi theo sau hai người, xuống đến chân đồi mới bị phát hiện. Đậu Phộng chính là chú chó con màu xám đó. Ngày đó sau khi tặng xong chó con, Võ Ninh về nhà đi ngang qua chỗ của Đậu Phộng, nghĩ chó con cũng nên có một cái tên, hắn gọi Đậu Phộng vào sọt, chó con liền r*n rỉ, coi như là nó đồng ý.
Võ Ninh cũng lười đưa nó về, bắt lấy một tay nâng đi. Đại Hoàng bị chó con quấn lấy sợ hãi, gần đây lông tóc cũng có chút xỉn màu, thà ở nhà ngủ nhiều, cũng không dám đi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT