Sáng sớm, Trịnh Trạch đi trên con đường đón dâu.
Hắn chậm rãi đi đến chân núi, thấy Võ thẩm đang rửa sạch dây bí đỏ khô vàng trên sườn núi nhỏ. Những quả bí đỏ năm nay đã hái xong rồi, Võ thẩm dọn dẹp mảnh đất nhỏ đó, tính toán sang năm lại tiếp tục gieo ít hạt bí đỏ.
“Thím.” Trịnh Trạch đến gần gọi người.
Võ thẩm nhìn thấy hắn có chút kinh ngạc, sáng sớm, vội đứng dậy hỏi có phải có việc gì gấp không. Trịnh Trạch lắc đầu: “Hôm nay ta đưa Chu Chu đi trấn trên dạo chơi, Nguyệt ca nhi trong thôn cũng đi, bọn hắn thường xuyên chơi cùng nhau, nên ta nghĩ đến hỏi một chút Võ Ninh.”
Võ Ninh đội nón rơm ló đầu ra từ hàng rào sân: “Con đi, con đi.” hắn quay đầu hướng tới phòng bếp nhỏ nói: “A cha, con hôm nay không lên núi!”
Võ A thúc từ phòng bếp nhỏ đi ra, gọi Trịnh Trạch cùng hắn ăn sáng. Võ Ninh vừa bỏ nón rơm xuống liền muốn cùng Trịnh Trạch đi, hắn cũng muốn cùng đệ đệ đi trấn trên chơi. Võ thẩm đi tới nhắc nhở hắn: “Đổi bộ quần áo khác rồi đi đi!” Ai cái đứa nhỏ này, mặc một bộ trang phục lên núi, đây là muốn đi trấn trên săn bắn sao.
“Vậy chờ ta một chút.” Võ Ninh nói với Trịnh Trạch, cộp cộp cộp hai ba bước liền chạy lên lầu hai. Võ A thúc còn chưa kịp nói chuyện mấy câu với Trịnh Trạch, Võ Ninh cộp cộp cộp lại chạy xuống. Hắn thật sự là đã thay quần áo, tóc cũng không cẩn thận chỉnh sửa, đến cả vòng bạc yêu thích cũng không mang lên. Võ thẩm thấy dáng vẻ sốt ruột của hắn cũng không nói thêm nữa, hắn cao hứng là tốt rồi, nói thêm sợ đứa trẻ lại thấy phiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play