Hôm nay Chu Chu phải đến nhà Võ Ninh ở tạm, người nhà họ Võ dậy sớm dọn dẹp, trừ Võ Ninh ra.
Võ thẩm ở dưới lầu dịch bàn kéo ghế, quét dọn lau chùi, Võ A thúc quét sân và sắp xếp dụng cụ gọn gàng. Hai người bận rộn hơn nửa ngày, còn Võ Ninh trên lầu thì không có chút động tĩnh nào.
Thấy mặt trời đã lên cao, biết đâu Chu Chu sẽ đến bất cứ lúc nào, mà đứa nhỏ chết tiệt này vẫn chưa dậy. Võ thẩm lên lầu bắt người, nàng cố ý dẫm mạnh cầu thang, bậc gỗ phát ra tiếng “thùng thùng” nặng nề, nhưng Võ Ninh vẫn ngủ say như chết.
Võ thẩm đẩy cửa sổ ra, ánh nắng chói chang từ ngoài cửa sổ chiếu vào, trong phòng thoáng chốc sáng bừng. Võ thẩm nheo mắt thích nghi với ánh sáng, ngay sau đó nhặt một chiếc quần áo hắn vứt lung tung, hô: “Võ Ninh, dậy đi! Mau dậy, mau lên.”
Đứa nhỏ này ngủ say như chết, thấy người vẫn không động đậy, Võ thẩm ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng vén một góc chăn lên, thấy khuôn mặt hồng hào như thường lộ ra, lại đưa tay sờ trán Võ Ninh, không nóng lên. Võ thẩm lay vai hắn: “Lớn ngần này rồi mà còn ngủ nướng, dậy đi, Đại Hoàng ăn cơm hai lần rồi, ngươi một ngụm nước cũng chưa uống.”
Đại Hoàng vẫn nằm rạp ở chân cầu thang tầng một, nghe thấy tên mình liền ngẩng đầu nhìn lên, vẫy vẫy đuôi, thấy không ai xuống lầu lại cụp đuôi xuống, nhắm mắt chợp mắt.
Võ thẩm cầm chổi lông gà phủi bụi khắp nơi, thấy người vẫn không nhúc nhích, liền lớn tiếng nói: “Cha ngươi làm thịt thỏ rồi đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play